Rạp đông nên tôi chỉ có thể giành được hàng ghế sát màn hình, hơi nhức đầu 1 chút, nhưng thôi không sao, vào vấn đề chính. Tổng thể thì đây là một bộ phim đáng xem, những đoạn thắt nút và nhả nút khá hợp lý, ‘plot twists’ cũng gây bất ngờ và cũng khó đoán trước, nhưng trong tôi vẫn thấy thiếu một điều gì đó, cũng có lẽ một phần vì tôi xem quá nhiều trailers trong sự háo hức và công nhận họ để lộ khá nhiều tình tiết trong phim. Như mọi lần tôi sẽ chia review ra làm nhiều đoạn để phân tích kỹ hơn.
Phim khởi đầu chậm, nó lồng vào quá nhiều câu chuyện sơ khởi của các nhân vật, cảm giác như chúng ta đang ăn một nồi lẩu với nhiều gia vị khác nhau. Tuy gia vị, món ăn đó nếu dùng 1 mình thì rất ngon, nhưng sự kết hợp lại khiến cho ta một phần nào đó cảm thấy bị bội thực. Đối với những fan biết đến DC 1 chút thì không gặp nhiều vấn đề để ‘tiêu hóa’ hết nhưng so với người xem phổ thông thì lượng thông tin truyền tải khá nhiều và dường như là không đủ nếu gói gọn trong 1 phim, mặc dù nó kéo dài cũng hơn 2 tiếng.
Sau khởi đầu chậm, phim bắt đầu tăng tốc và giải quyết các nút thắt ở đầu và bức tranh toàn cảnh của phim dần rõ nét hơn, ngoài ra nhiều ‘easter eggs’ được đặt ở khắp nơi cũng là một trong những điểm thú vị cho những fan DC. Có nhiều đoạn tôi đã rất thích thú và đã nghĩ đến các viễn cảnh mở ra cho những phim DC vào những năm sắp tới.
Phần này chơi tròn vai và lột tả được khung cảnh u ám trong phim, có một điều làm tôi khá khó chịu là nói đến Superman tôi thường nghĩ ngay đến tông màu sáng và nhạc phải có cảm giác khoan khái, thả lỏng hơn là u ám như thế này, nhưng nếu xét về những tiết lộ thì Justice League sẽ rất là u ám, nặng nề và đầy mùi chết chóc. Tựa chung lại thì tông phải xuyệt tông thôi.
Điểm trừ lớn nhất có lẽ là hình dạng của Doomsday (không spoil vì trailer đã giới thiệu rồi), như vậy là phim khẳng định đó là Doomsday và khiến tôi hơi thất vọng một chút, chí ít là nếu so với hình dạng và nguồn gốc của con quái vật này theo comic hay animation. Ngoài điểm trừ này thì không có gì đáng bàn, phim truyền tải thành công các trận đánh và lột tả được khung cảnh của Gotham hay Metropolis, cả Batcave, Batmobile và Batwing. Sẽ tuyệt hơn nếu tôi có thể nghía qua được Blackgate hay Arkham Asylum nhưng đó là việc của Suicide Squad sắp tới, nên cũng không hụt hẫng lắm.
Đây sẽ là điểm gây tranh cãi nhất, nhưng theo tôi thì Ben làm tốt nhiệm vụ của mình trong vai trò Bruce Wayne, tuy nhiên, phần về Batman thì chưa ‘đã’ lắm từ biểu cảm khuôn mặt sau mặt nạ hay là về điệu bộ. Tuy nhiên, Batman phiên bản Ben Affleck diễn cảnh đánh đấm và giọng nói hay hơn bản Batman của Christian Bale. Về Henry thì cũng không có gì quá nổi bật, anh truyền tải khá thành công vai trò của Superman trong các trận đánh, hoặc là sự căng thẳng khi phải đấu tranh cho 1 sự thừa nhận chính thức của dân chúng. Điểm trừ lớn nhất của anh là mặt nghiêm túc quá, không mang lại cảm giác ‘hy vọng’ vốn có của The DC King. Tuy nhiên, như đã nói ở trên, phiên bản làm lại của DC rất u ám và tăm tối, nên phải tông xuyệt tông.
Warner Bros thường có truyền thống chọn những gương mặt diễn viên trẻ, chưa được biết nhiều và phát triển họ thành ngôi sao. Tôi tin là lần này họ cũng sẽ làm được.
Đây là một bộ phim hay và đáng xem, tuy nó hơi vội vã và đôi lúc ta thấy rõ sự hụt hơi trong cách truyền tải do chứa quá nhiều thông tin, tình tiết và câu chuyện của các nhân vật nhưng vẫn mang trong nó những giá trị nhân văn và để lại nhiều suy nghĩ cho người xem. Như vậy là cửa ngõ bước vào thế giới Justice League đã mở, đây sẽ là nền móng khá vững chắc cho những bước xây dựng sắp tới của DC trên màn bạc.